Liễu chải tóc, soi gương Hồ Tam Bạc
Gió mùa thu in gót thảm cỏ mềm
Và ai nữa, bước chân cũng khác
Tôi ngập ngừng đi về phía nhà em
Hồ Tam Bạc vào thu
Hàng phượng vĩ đã thôi mùa rực đỏ
Cho hoa sữa bồng bềnh ngõ cũ thân quen
Trận mưa thu thầm thì tâm sự.
Vành nón nào nghiêng tím hoàng hôn
Những chiếc lá thả đầy mặt phố
Tôi nhặt lên ấp ủ lòng mình
Mỗi chiều về em đi ngang ngõ
Cả đất trời như thể bước vào Thu.
Trần Hồng Ánh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét